“Này! Rượu gì là đắt nhất ở đây? Mang một chai lên trước đi!” Đỗ Tuấn Tỳ vung tay lên nói một câu, dáng vẻ rất sảng khoái và hào phóng. “Đắt nhất?” Diệp Mặc hơi giật mình, sắc mặt trở nên hơi cổ quái. “Đúng thế! Đương nhiên là phải uống rượu đắt nhất, sao thế, sợ tôi không uống nổi à?” Đỗ Tuấn Tỳ cười nhạo, “Hay là… mang hai chai lên trước đi!” Diệp Mặc cười nói: “Vị tiên sinh này, nơi này của chúng tôi có một số rượu vô cùng đắt! Tôi đề nghị anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.