Nửa tiếng sau, chiếc xe dừng lại trước cửa nhà của Dương Yến. “Tư Vi, tạm biệt!” Dương Yến xuống xe, lấy hành lý trong cốp rồi vẫy tay tạm biệt với Phó Tư Vi. Phó Tư Vi khởi động xe, tiếp tục đi thêm tầm mười phút đồng hồ thì về đến khu nhà cũ của mình. “Cha mẹ!” Cha mẹ của nàng đã chờ ở đây rồi, khi nhìn thấy nàng thì hai người họ đều thở phào nhẹ nhõm. “Chiếc xe này cũng không tồi nhỉ!” Mẹ Phố đánh giá chiếc xe một chút rồi thở dài....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.