Khoảng tầm 10 phút đồng hồ sau, Ninh Vũ Đình mới trở về. Nàng đẩy cửa đi vào, không nói tiếng nào đã ngồi xuống, cầm chén trà trên bàn rồi cắm đầu uống. Sau khi uống xong một chén trà, thì nàng mới dần dần khôi phục bình thường. Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên, nàng đã quen, cho nên không thèm để ý. “Ông chủ, sao hôm nay anh lại rảnh rỗi đến đây?” “Ah! Tôi vừa về hôm qua, hôm nay chạy qua đây xem tình hình công ty thế nào!” Diệp Mặc cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.