Diệp Mặc nói với Tạ Diệu Quang: “Khách sạn này là của tôi!’ Tạ Diệu Quang ngây người một lát mới tỉnh hồn lại, suy nghĩ kỹ một chút cũng thấy bình thường, dù sao người ta cũng là thủ phủ của Hoa quốc, tài sản ngàn tỷ, nện ít tiền mua cái công ty cũng là rất bình thường mà! Nhưng đáy lòng của anh ta thì càng ngày càng ghen tị hơn, chứ không thoải mái như mặt ngoài. Tống Doãn Chân nhìn về phía người quản lý khách sạn kia, cười nói: “Sắp xếp phòng của tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.