“Viện trưởng Lưu, ông vất vả rồi!” Diệp Mặc khép tư liệu lại, rồi chuyển tiền vào tài khoản quyên góp mà bệnh viện mới thành lập, sau đó nói với Lưu Khải Nhân. “Ấy! Không vất vả, không vất vả chút nào!” Lưu Khải Nhân vội vàng khoát tay. Ông ta rất tình nguyện làm những chuyện này. “Chủ tịch Diệp, ngài thật tốt bụng!” Lưu Khải Nhân hít một hơi, rồi nói lời thật lòng. “Dạo này hai đứa bé có bị ốm không? Hay là tôi đi sắp xếp chuyên gia kiếm tra một chút nhé?” Lưu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.