“Các con tỉnh rồi!” Hai người còn định vuốt ve an ủi một lúc thì nghe thấy âm thanh của hai đứa bé, Tô Ngọc Tình vội vàng quay người kéo Diệp Mặc đi qua đó. “Em cho con bú trước đã, nếu không sẽ lại bị tăng sữa!” Tô Ngọc Tình ôm Nặc Nặc lên rồi cười nói. Diệp Mặc lên tiếng, rồi đi xuống nhà chuẩn bị bữa sáng, lại thuận tiện sắp xếp hành lý cho nàng luôn, rồi đặt ở cửa. Sau khi Tô Ngọc Tình rửa mặt và ăn sáng xong thì đã là tám...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.