“Bây giờ hai người thế sao? Vẫn tốt chứ?” Hứa Kiến Bình lại hỏi. “Rất tốt! Đã viên mãn rồi!” Mẹ Diệp cười nói. “Viên mãn? Ừ! Cháu trai cũng có rồi này! Còn đứa nữa, a, là Long Phượng Thai? Rất giỏi nhỉ!” Hứa Kiến Bình nhìn về phía Diệp Mặc, đầu tiên là hơi giật mình, sau đó thì lại lộ ra vẻ hâm mộ. Mình vẫn còn chưa có cháu trai để bế, mà Chính Hoa đã có hai cái rồi, lại còn đầy đủ cả trai lẫn gái luôn. “Rất tốt! Rất tốt! Đúng là viên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.