“Người anh em, thế hôm nay anh đến đây làm gì vậy?” Từ Thiên Dật cười xùy một tiếng, giọng điệu mang theo vài phần hài hước. Diệp Mặc nheo mắt nhìn Từ Thiên Dật, cười nói: “A! Tôi dẫn hai đứa bé đi dạo chơi thôi!” Sau khi Từ Thiên Dật nghe xong thì thấy buồn cười hơn, anh ta đưa tay đẩy kính mắt một cái, trong mắt hiện lên vẻ bỡn cợt mãnh liệt. Tên này không biết khoác lác rồi! Xem ra lần trước không phải do tên này bẫy mình, mà do mình đen đủi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.