Từ khi đi ra khỏi nhà bếp thì Lý Lệ Quyên liên tục tán dương. “Tạm được thôi.” Diệp Mặc cười cười, cầm theo một giỏ thức ăn đi gặp cha mẹ. Vừa rồi Diệp Mặc thuận tiện làm luôn cơm trưa cho cha mẹ. “Món rau này ăn ngon thật, ngon hơn tối hôm qua nhiều.” Cha Diệp cũng thán phục. Cha Diệp còn tưởng rằng đây là đồ ăn mà khách sạn làm, cho nên chỉ tán dương vài câu. Diệp Mặc ăn cơm với cha mẹ xong, thì đi pha sữa bột cho hai đứa nhỏ. Chờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.