Ninh Vũ Đình nghe máy:“Alo! Mẹ!” “Con. . . con. . .con vừa đi vệ sinh, không nghe thấy! Con không ở nhà, con ở. . . con ở nhà Diệp Mặc! Đúng, ăn cơm, đang giữa trưa nên đương nhiên là ăn cơm rồi! Mẹ, khi nào mẹ đến? Hả? Đã đến rồi á?” “Cái gì? Bà ngoại cũng đến?” “Được được! Con lập tức đi đón hai người luôn đây!” Nàng cúp điện thoại, chán nản mà đỡ trán. Tại sao lại xảy ra vấn đề? Lúc này, Diệp Mặc cũng tỉnh táo lại: “Mẹ cô đến rồi?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.