Diệp Mặc bóp nhẹ đôi tay ngọc của nàng rồi diu dàng nói: “Em có đói không! Anh đi làm cơm nhé!” “Ừm!” Tô Ngọc Tình nhếch miệng cười rạng rỡ, rồi gật đầu. “Vậy em đi xem các con!” Nàng nhón chân lên, hôn lên mặt Diệp Mặc một cái, rồi mỉm cười quay người đi vào phòng khách, ngồi chơi với hai đứa bé với Dương Mạn Ny. Diệp Mặc đi vào nhà bếp làm nóng mấy món ăn. Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp xong thì đã hơn 10 giờ, Diệp Mặc thấy Tô Ngọc Tình hơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.