Diệp Mặc mở cửa, nhiệt tình chào hỏi vời dì Vân ở ngoài cửa. “Dì Vân, dì đến rồi!” “Ồ!” Dì Vân đáp lời, biểu cảm hơi mất tự nhiên, khách khí và câu nệ hơn trước kia nhiều. Bà liếc mắt nhìn người thanh niên trước mặt này, trong bụng lại thấy hoảng hốt. Bà vẫn còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp mặt vị này, ấn tượng khi đó của bà là hiền lành chất phác. . . bỏ qua dung mạo thì chỉ là một đứa bé bình thường, hoàn toàn là người không cùng một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.