Năm giờ sáng, Diệp Mặc bị tiếng động của bọn nhỏ đánh thức. Hắn mở mắt ra, một gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ đập thẳng vào mắt. Nàng ngủ rất yên ổn, đôi môi đỏ nở nang hơi mím lại, hàng mi dài cong vút, da thịt trắng như tuyết lại mềm mại nhẵn mịn và trong suốt như ngọc. Nàng nằm nghiêng về một bên, cơ thể mềm mại dán chặt vào hắn, nơi cánh tay còn truyền đến một cảm giác áp bách kinh người. Một cái đùi ngọc thon dài của nàng cũng đặt lên người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.