Rời khỏi phòng làm việc, anh chàng nhân viên quay sang cười nói với Lý Nghệ Phỉ: “Lý tiểu thư, cũng hết rồi, cô về trước đi, ngày mai đi làm đúng giờ là được!” “Được! Cảm ơn!” Lý Nghệ Phỉ mỉm cười đáp lời, chỉ là sắc mặt vẫn còn có vài phần hoảng hốt và ảm đạm, không còn thần thái tự tin và hăng hái như lúc đầu nữa. Đúng lúc này, anh chàng kia lại nhìn thấy người thanh niên đang đi đến, bỗng nhiên kêu lên một tiếng: “Ông. . .ông chủ?” Anh ta đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.