“Lý Hạo, tôi thích người nào thì cũng không liên quan đến anh!” Lạc Băng Nhan lạnh giọng quát lên: “Với lại, người ta cũng không phải là mặt trắng nhỏ, tài hoa của người ta mạnh hơn anh gấp ngàn lần, vạn lần! Anh còn không có tư cách xách giày cho người ta đâu!” “Tài hoa? Ha ha! Chỉ bằng tên đó? Tôi đã thấy loại mặt trắng nhỏ này nhiều rồi, loại này có thể có tài hoa gì!” Lý Hạo cười to nói: “Nhảy nhót, uốn éo, múa may trước ống kính cũng được gọi là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.