“Cũng không tệ lắm!” Diệp Mặc mỉm cười, vươn tay nhận Nặc Nặc ở trong ngực Phó Tư Vi: “Bọn nhỏ có ngoan không?” “Rất ngoan!” Phó Tư Vi hé miệng cười một tiếng, sau đó, dường như nàng nghĩ đến điều gì đó, nên gương mặt mềm mại và xinh đẹp đã đỏ ửng. Hai đứa nhóc này rất thích tóm lấy bộ ngực của người khác, lần đầu tiên nàng đi thăm chúng đã bị chúng tóm rồi, khiến cho nàng ngượng chín mặt. “Vậy thì tốt rồi!” Diệp Mặc cười nói. “Mình cảm thấy bọn nhỏ. ....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.