“Mặt của anh. . .” Tô Ngọc Tình thì thào một tiếng, rồi nhịn không được mà vươn tay sờ lên mặt Diệp Mặc. Bàn tay của nàng mềm nhẵn và trơn bóng như mở đông, thế mà vẫn còn kém da thịt của Diệp Mặc, khi nàng sờ lên mặt của Diệp Mặc, nàng có một loại xúc cảm trơn nhẵn, mềm mại và cực kỳ mỹ diệu. Dường như không chỉ da thịt của Diệp Mặc, mà còn cả khí chất của Diệp Mặc cũng đã thay đổi… Tô Ngọc Tình ngơ ngơ ngẩn ngẩn một lúc lâu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.