“Khách sạn này không tệ, tôi rất thích!” Tống Duẫn Chân nâng chén trà lên, nhẹ nhàng hít hà một hơi, sau đó lại nhấp một ngụm, rồi lại nở một nụ cười long lanh. “Vậy . . . vậy thì tốt quá rồi!” Kim Chính Thái cũng thở phào một hơi. “Vị Diệp tiên sinh kia cũng rất tốt!” Câu nói tiếp theo của hội trưởng Tống lại khiến cho anh ta sững sờ, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên. Ban nãy, thái độ của người kia rất kém, thế mà hội trưởng Tống lại không tức giận, mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.