Lạc Băng Nhan trở lại phòng ngủ, nàng ngồi xuống bên giường, trái tim đập thình thịch không ngừng. Nàng đã thấy hơi hối hận. Vừa rồi quá xúc động, cho nên mới dám nói lời to gan như vậy, giờ phải làm sao đây? Chẳng lẽ thật sự phải. . .? Thật ra thì nàng cũng không ngại, thậm chí còn hơi chờ mong, dù sao cha mẹ nàng cũng đồng ý, mà bản thân nàng cũng yêu thích anh ấy, điều này là không thể phủ nhận. Trước kia, nàng cảm thấy mình còn có thể cứu, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.