Kitaga Waemon đút hai tay vào túi quần, trực tiếp đi đến. Khi hai người đi ngang qua nhau, bác gái kia đột nhiên dừng lại, rồi mở miệng hỏi: “Anh. . .anh còn nhớ Yumi không?” Kitaga Waemon khẽ giật mnhf, quay đầu nhìn qua, lại thấy một gương mặt trắng bệch, khô gầy và tiều tụy. “Bác gái, bác nhầm người rồi à!” Kitaga Waemon nhướn mày, tức giận nói: “Yumi cái gì, tôi không biết ai là Yumi cả! Mà này, nhìn gương mặt này chắc là do thức đêm nhiều quá à, mau đi bệnh viện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.