Một lát sau, cửa mở ra, hai bóng người bước vào. Mọi người nhìn kỹ vào thì đều ngây ngẩn cả người, hai mắt không nhịn được mà trợn tròn, hiện lên vẻ khó tin. Đến khi Hứa Bảo Khánh giới thiệu mọi người thì bọn họ với tỉnh hồn lại. Người đàn ông đeo kính gọng vàng kia đứng lên nghênh đón, nhiệt tình cười nói: “Lão Hứa! Tôi còn tưởng rằng ông nịnh nọt nên mới cố ý nói như vậy, không ngờ. . .! Diệp tiên sinh, xin chào xin chào! Tôi là Tiền Hữu Bình của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.