Nhưng anh ta còn chưa kịp thu tay lại, chỉ thấy bàn tay trắng như ngọc kia đã vặn một cái, vài tiếng răng rắc vang lên. Cánh tay đang nguyên vẹn cứ bị gãy như vậy, cơn đau thấu tím khiến cho toàn thân anh ta co giật. “Ngay cả xương cốt cũng cứng rắn hơn người bình thường rất nhiều, thật thú vị!” Diệp Mặc tự lẩm bẩm: “Hơn chừng trăm lần cơ à!” “Các hoa văn trên người anh là Hổ văn đúng không? Rồng, hổ, Loan. . . thật sự rất thú vị.” Bàng Kinh Hải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.