Diệp Mặc chỉ đứng im, lạnh nhạt liếc mắt nhìn Ngô Căn Vinh, vẫn chưa thèm vươn tay. “Ông chủ Ngô đúng không! Ông đang làm gì?” Giọng nói lạnh lẽo này rơi vào trong tai Ngô Căn Vinh, làm cho ông ta run rẩy kịch liệt, sắc mặt cũng trắng hơn vài phần. Hiển nhiên, vị này vẫn còn tức giận, vẫn chưa muốn tha cho ông ta! Mà cũng đúng! Ai bảo mình không có mắt, chủ động đi gây sự với người ta, nếu đổi lại là mình, thì mĩnh cũng không tha thứ dễ dàng như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.