“Ấy! Tên nhãi đó, không đáng gia nhắc đến!” Vệ Triệu Minh khoát tay, cười nói: “Chỉ là người thành phố H đến, không phải người ở Đế Kinh, lại vô cùng cuồng vọng, còn không thèm để tôi vào mắt nữa kìa!” Vệ Triệu Minh nói xong lại chỉ về phía không xa, rồi bĩu môi nói. “Ấy! Chu công tử, ngài nhìn bên kia kìa, thấy chưa? Chính là tên mặt trắng nhỏ đỏ, dáng dấp khá đẹp trai, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi, bản lãnh thì chẳng có, chỉ được cái may mắn!” Trong lòng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.