“Ngày thường chú rất ít khi uống rượu, nhưng hôm nay rất vui, thế nào cũng phải uống vài chén! Nào!” Lạc Chấn Đình cười ha ha, rồi rót một chén rượu cho mình. Bữa cơm này mãi đến hơn 9 giờ mới kết thúc. Một đoàn người đi xuống nhà. Chờ xe đến, Hứa Bảo Khánh tiễn Diệp Mặc lên xe. “Diệp tiên sinh, đi thong thả!” Sau đó, ông ta lại nhìn về phía Lạc Chấn Đình ở một bên. “Lão Lạc, chưa say chứ?” “Chưa! Vài chén rượu này thì làm sao mà say được! Lão Hứa,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.