“Ừm!” Tô Ngọc Tình gật đầu một cái, sau khi nàng cất kỹ bộ lễ phục đấy đi thì quay sang đưa tay về phía Diệp Mặc, Diệp Mặc lập tức bế nàng lên, đôi tay trắng ngọc của nàng vòng qua ôm lấy cổ của Diệp Mặc. Tô Ngọc Tình gối mặt lên ngực của Diệp Mặc, rồi thoải mái híp mắt lại, lười biếng hô lên một câu: “Chị Mạn Ny! Ngủ ngon!” Dương Mạn Ny liếc mắt nhìn qua một cái, rồi trả lời: “Ừm! Ngủ ngon!” Khi hai người kia lên nhà, thì Dương Mạn Ny...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.