“Chị Hứa!” Thái Tử Hào tháo khẩu trang và mũ xuống, rồi chào một tiếng. “Xuỵt! Đừng gọi chị, gọi vậy sẽ già, anh phải gọi em là bảo bối!” Hứa Tử San ngẩng đầu, duỗi ngón tay ra đặt lên môi của đối phương. Sau đó, lại bĩu đôi môi đỏ, nói với vẻ nũng nịu. “Bảo bối!” Thái Tử Hào mỉm cười, rồi cũng gọi theo. Thái Tử Hào nhìn thấy cô gái thành thục ngự tỷ ở trước mặt thì tâm thần lại nóng lên. Anh ta rất thích mấy chị gái lớn tuổi như vậy, vừa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.