Lý Nghệ Phỉ mỉm cười, dịu dàng nói: “Ồ! Biết chứ, đương nhiên là biết rồi, nổi tiếng như vậy cơ mà, đúng rồi, bình thường. . . ông chủ có hay đến công ty không?” Anh nhân viên nhân sự kia nghĩ nghĩ, rồi nói: “A!! Chuyện này thì tôi không rõ lắm, tôi chỉ là một nhân viên bình thường thôi, không tiếp xúc được với ông chủ, nhưng nghe nói thì không đến nhiều đâu, thỉnh thoảng mới đến một hai lần thôi!” “Ra là vậy!” Lý Nghệ Phỉ ồ một tiếng, trong lòng hơi thất vọng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.