Hoàng Triết Hạo vội vàng khoát tay, nói: “Không cần. . . không cần thiết làm vậy đâu! Tổng giám đốc Trịnh, anh họ tôi rất tốt, ông cứ yên tâm đi!” Anh ta vẫn còn thấy hơi mờ mịt, cũng không biết nên làm gì. Anh ta cũng bị chấn động, hoàn toàn không hiểu được, đến cùng thì hiện giờ anh họ mình đã có tất cả bao nhiêu tiền, lại có thân phận gì. Lý Hân Vũ ở bên cạnh cười nói: “Tổng giám đốc Trịnh, không sao đâu! Sau này, chờ anh ấy rảnh, thì chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.