Gương mặt của Chu Kiến Quang cũng đã hơi đỏ lên vì hổ thẹn. Ông ta cũng không dám nói đến bậc cha chú, con cháu gì nữa, tuy rằng ông ta đã nhiều tuổi, nhưng tài sản chưa chắc bằng số lẻ của người ta nữa kìa! Chênh lệch quá xa, căn bản không cùng một đẳng cấp, cho nên vị này có thể ngồi ở đây thì đã là vinh hạnh cho bọn họ rồi. Chu Kiến Quang nói xong thì ngửa cổ lên uống một hơi cạn sạch. Những người còn lại thấy thế thì ánh mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.