Hơn sáu giờ, Dương Mạn Ny tỉnh lại theo thói quen. Nàng nghe ngóng một chút, liền nghe thấy vài âm thanh ở trong nhà bếp. Dương Mạn Ny dụi dụi mắt, duỗi lưng một cái, trở mình trong chiếc chăn ấm áp, chỉ cảm thấy rất an tâm, nàng đã quen với cuộc sống như vậy rồi, khi không có Diệp Mặc ở đây thì trái lại nàng còn không quen. Nàng chợp mắt thêm một lúc, rồi mới vén chăn rời giường. “Nhất định phải che kín!” Lần này, nàng vẫn nhớ kỹ phủ thêm một chiếc áo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.