“Vậy thì anh làm tiếp đi!” Dương Mạn Ny thở phào một hơi, cô đặt dao xuống, rồi cởi tạp dề, rửa tay. Sau đó, cô đứng qua một bên, nhìn Diệp Mặc làm cơm. Diệp Mặc khẽ giật mình, kinh ngạc nói: “Cô muốn học à?” “Chỉ. . . chỉ xem một chút thôi! Có thể học được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, sau này anh không ở đây thì tôi với Ngọc Tình cũng không cần ăn hamburger qua ngày nữa!” Dương Mạn Ny nhỏ giọng nói. “Cũng tốt!” Diệp Mặc mỉm cười, tiếp tục làm thức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.