Trong khách sạn, Diệp Mặc tiếp bạn bè khách khứa, nên cũng uống khá nhiều. Đến tầm tám rưỡi, bữa tiệc này kết thúc, Diệp Mặc tiễn từng người rời đi. Lại tiễn một người rời đi, Diệp Mặc quay sang hỏi người ngọc đang gửi tin nhắn ở một bên. “Tiểu Hồng đâu?” “Tiểu Hồng. . .” Người ngọc ngẩng đầu lên, khẽ cắn môi đỏ, sắc mặt cực kỳ cổ quái. “Bị bệnh rồi!” “Cái gì?” Diệp Mặc nghe thấy thế liền giật mình, khóe miệng cũng hơi run rẩy. “Tiểu Hồng nói là. . .ăn linh tinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.