Hơn chín giờ đoàn người mới rời khỏi nhà hàng. Diệp Mặc dẫn đầu đi đến ven đường, một lát sau thì Uber của hắn đã đến. Hắn quay người mỉm cười chào đám người Lý Nhã Kỳ. “Tôi . . . đi trước nhé!” Mấy người kia đứng tại chỗ, thần sắc hoảng hốt giống như chưa thoát khỏi cơn chấn động đến cực hạn kia vậy. Cuối cùng Lý Nhã Kỳ cũng hơi tỉnh táo lại, vội vàng mỉm cười chào, nụ cười lại có vẻ hơi co quắp và khẩn trương. “A! Được! Đi thong thả!” Đối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.