Chiếc xe chạy đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm, hình như người ngọc hơi thanh tỉnh hơn một chút, liền ngẩng đầu lên, mở cặp mắt đẹp mông lung ra, nhìn qua bên ngoài một chút, rồi lại tiếp tục dựa vào vai Diệp Mặc, nỉ non một tiếng: “Đến rồi sao?” “Ừm!” Diệp Mặc lại mở cửa, nhảy xuống xe trước, rồi mới cẩn thận đỡ Quan Tuyết xuống xe. Người ngọc cũng ngồi dậy, lảo đảo bước xuống xe, rồi lại dùng cả hai tay để ôm cổ Diệp Mặc, cả người nàng đã treo lên người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.