Lúc này, Tần Nhã đã nhìn thấy bóng người ở cách đó không xa, nàng sửng sốt một chút rồi lại cười. Khi cô nghe Đinh Vân Thụy nói xong, thì sắc mặt không khỏi thay đổi, nhỏ giọng hô lên: “Anh ấy nói là rất chán sao?” “Cái này. . . cậu ta có ý như vậy, tuy rằng cậu ta không nói như vậy, nhưng mà nói là tạm được, đây chẳng phải là giống nhau sao!” Đinh Vân Thụy lầm bầm. “Vậy thì tốt rồi!” Tần Nhã nhất thời thở phào một hơi, còn đưa tay vỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.