“Quay người qua chỗ khác, không được nhìn trộm.” Đường Nguyệt Dao đang định mở hành lý ra, đột nhiên dừng lại một chút, ngẩng đầu lên quát nhẹ, trên gương mặt xinh đẹp và lạnh lùng kia vẫn cứ đỏ rực, hàm răng cắn nhẹ môi đỏ, có vài phần ngại ngùng và thẹn thùng. Chờ Diệp Mặc quay người qua chỗ khác, nàng mới mở hành lý, chọn một bộ đồ lót ra. Nàng không chuẩn bị áo ngủ, bình thường cũng không mặc cái đồ chơi đó. Nàng đứng lên, nắm chặt đồ lót trong tay, giấu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.