Giờ phút này, Vệ Nhất Luân chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, huyết mạch sôi sục, suýt nữa thì không thể đè nén nổi. Vương Kiều Kiều chậm rãi đi xuống, cau mày nhìn người thanh niên bên dưới. Cô ta có thể nhìn ra dục vọng không thèm che giấu ở trong cặp mắt kia, nó giống như một đám lửa nóng, vô cùng cháy bỏng. “Tên này, không tôn kính mình chút nào cả!” Vương Kiều Kiều thì thào một câu, trong lòng hơi buồn bực. Nói thế nào thì bây giờ cô ta cũng là người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.