Khi mọi người ăn xong, cha Đỗ cười nói: “Tiểu Mộng, hai người các cháu đều là người trẻ tuổi, có muốn đi dạo phố tâm sự tiếp hay không?” “Không được, cháu phải về rồi!” Trần Mộng lắc đầu, mỉm cười lễ phép. “Vậy à!” Cha Đỗ hơi giật mình, lại thấy hơi xấu hổ. “Chú Đỗ, dì, cháu đi trước đây!” Trần Mộng đứng dậy chào hỏi, rồi mới quay người rời đi. Cha Đỗ thở dài, thất vọng nói: “Xem ra, Tiểu Mộng không nhìn trúng Tuấn Tỳ nhà mình rồi!” Trước đó, ông ta cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.