“Diệp Mặc, thật sự không nhìn ra em thông minh như vậy đấy! Sao trước kia cô không nhận ra nhi?” Trần Mộng quan sát từ trên xuống dưới người học sinh này của mình một cách tỉ mỉ, lại chậc chậc sợ hãi thán phục, lại cảm thấy cực kỳ khó tin. Rốt cuộc Diệp Mặc này còn ẩn giấu bao nhiêu thứ nữa? Khi Diệp Mặc còn đi học, thế mà một người giáo viên như mình lại không nhận ra chút nào, ẩn giấu thật sự quá sâu rồi! “Khụ khụ!” Diệp Mặc ho nhẹ một tiếng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.