“Lần sau anh đừng làm như vậy nữa, quá phiền phức!” Tô Ngọc Tình nắm tay Diệp Mặc, rồi nhẹ nhàng bóp một cái, sau đó dùng giọng ôn nhu nói: “Thức ăn ở đây em vẫn ăn được mà, em có phải công chúa được nuông chiều tư bé đâu.” “Không sao đâu, dù sao anh cũng nhàn rỗi mà.” Diệp Mặc mỉm cười. Tô Ngọc Tình nhìn Diệp Mặc, sau đó hơn nhón chân lên, rồi nhẹ nhành hôn lên môi hắn một cái, sau đó nàng cười một tiếng rồi đi về phía bàn, nàng mở nắp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.