“Diệp. . . Diệp tiên sinh!” Lâm Khê lên tiếng chào hỏi trước, hai mắt cô vẫn mở to, vẫn tràn đầy vẻ kinh ngạc, “Anh. . . tại sao anh lại ở đây? Quần áo của anh. . .?” Diệp Mặc tiến lại gần rồi cười nói: “A! Tôi làm bác sĩ, khám bệnh cho người ta ở đây!” Lâm Khê nghe thấy thế thì đôi mắt lại mở to hơn, đều sắp lồi cả ra ngoài. Làm bác sĩ thật á? Trời ạ! Tên quái vật này còn biết khám bệnh sao? Trên đời này, còn có cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.