“Xong rồi sao?” Lúc này, Lạc Băng Nhan vẫn đứng bất động tại chỗ, nàng vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần. Mãi cho đến khi nàng nhìn thấy Diệp Mặc đứng im ở động thì mới phản ứng kịp, khuôn mặt của nàng lại đỏ hơn vài phần, rồi còn cúi đầu không dám nhìn Diệp Mặc, nàng vội vàng choàng áo khoác lên để che đi những đường cong kinh người kia. “Lạc tiểu thư, chúng ta đi xem chất vải đi! Chúng tôi có rất loại loại, đắt nhất, tốt nhất, sang trọng nhất. . . tất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.