Rầm! Ngụy Thiếu Lăng đi đến trước mặt Diệp Mặc, anh ta đặt mạnh chai rượu xuống bàn. Sau đó, lại đứng ở trước mặt Diệp Mặc, vênh mặt lên, nhìn từ trên cao xuống, lạnh lùng dò xét. “Nếu như cậu không uống, thì phải cậu biết, đó chính là không nể mặt tôi!” Anh ta thấy Diệp Mặc vẫn thản nhiên như không thì lại hừ lạnh, giọng điệu còn mang theo vài phần uy hiếp. Tất cả người trong phòng này, kể cà họ Tô và họ Hồ kia anh ta đều không để vào mắt, cả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.