Một lát sau, Tô Ngọc Tình đi ra. Nàng đã thay một bộ quần áo, một chiếc áo lông màu xanh da trời, phối hợp với một chiếc quần jean bó sát. Chiếc áo lông cũng khá ôm người, để lộ ra những đường cong kinh người của nàng. “Bộ này cũng rất đẹp.” Diệp Mặc quan sát một phen rồi gật đầu. Tô Ngọc Tình rất ít khi mặc màu xanh da trời, nhưng mặc vào vẫn cứ xinh đẹp như cũ. “Đó là đương nhiên!” Nàng nở nụ cười xinh đẹp, rồi đi qua ôm hai đứa bé...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.