Một lúc sau, Trang Khả Lam mới đi ra khỏi nhà vệ sinh. Cộc cộc cộc. Giày cao gót của cô giẫm lên mặt đất tạo thành những âm thanh lanh lảnh. Nhưng đi được một lát, thì bỗng nhiên cô dừng chân lại, âm thanh cũng ngưng bặt. Trang Khả Lam cau mày lại, cô nghe thấy một giọng hát quen thuộc ở trong một gian phòng riêng đang ở mở cửa. Cô hơi giật mình, rồi cất bước tiến lên, khi đi qua cửa gian phòng đó thì liếc mắt nhìn vào trong. “Là anh ta!” Không sai!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.