Trần Mộng quay đầu, dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú vào Diệp Mặc. “Hiệu trưởng Uông!” Lúc này, Diệp Mặc mới mở miệng, rồi gật đầu cười với Hiệu trưởng Uông. “Chủ tịch Diệp, đi đi đi, chúng ta vừa đi vừa nói.” Hiệu trưởng Uông tiến lên một bước, vươn tay ra, nhiệt tình nắm lấy tay của Diệp Mặc. “Cô Trần Mộng, em lên trước nhé.” Diệp Mặc quay người, cười nói với Trần Mộng một câu, ròi mới đi theo Hiệu trưởng Uông. “Chủ tịch Diệp, hôm nay có rất nhiều học sinh cũ, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.