“Diệp tiên sinh thật là sảng khoái!” “Diệp tiên sinh dừng bước, không cần tiễn nữa, tôi và Lão Vu tự đi ra là được rồi.” Cửa phòng làm việc, có hai người đàn ông trung niên đi ra ngoài, rồi quay về vẫy tay với Diệp Mặc, ra hiệu Diệp Mặc đừng tiễn nữa. “Đi thong thả!” Diệp Mặc mỉm cười nói với hai người bọn họ. Khi hai người đi được một đoạn thì hắn mới đóng cửa lại. “Lão Vu, vị Diệp tiên sinh này xa xỉ thật! Tôi không ngờ anh ta lại ra giá cao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.