“Cái. . .cái gì?” La Diêm Lương bị dọa cho run rẩy, sợ đến mức hồn bay phách tán. “Họ Diệp, mày. . .thằng chó này!” La Diêm Lương đứng bật dậy, tức giận mắng một câu, lại phẩy tay áo một cái, rồi hốt hoảng rời đi, khi ra đến cửa còn bị trượt chân ngã dập mông xuống đất, chắc là do sàn nhà bóng quá mà. “Mẹ kiếp!” La Diêm Lương tức giận mắng to, xoay người bò dậy, chật vật chạy ra ngoài. Lạc Băng Nhan nhìn thấy thế thì cười khúc khích. Bình thường ông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.