“Mặc quần áo thế này à!” Trác Tâm Nghiên mỉm cười, cúi đầu nhìn qua cổ áo mở rộng kia, lại đưa tay phủ lên cặp thỏ trắng kia. “Trong nhà cũng không có ai, chị đi rồi chỉ còn mình em ở nhà!” Trác Lâm hừ nói, lại thấy hơi không nỡ mà kéo tay chị gái mình. Ông cha khốn khiếp kia cơ bản là không ở nhà, hôm nay lại đi đến chỗ hồ ly tinh kia rồi, không biết ngày mai sẽ lại ngủ ở chỗ nào nữa. Trác Tâm Nghiên đưa tay vuốt khuôn mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.